Tôi đã truyền lại cho anh em điều mà chính tôi cũng đã chịu lấy : là Đức Kitô đã chết vì tội lỗi chúng ta - theo lời Kinh Thánh - là Ngài đã được chôn cất, là Ngài đã sống lại - ngày thứ ba - theo lời Kinh Thánh - là Ngài đã hiện ra cho Kêpha, đoạn cho Nhóm 12 ... (1 Cr 15,3-5).“Nếu Đức Kitô không sống lại, thì lời rao giảng của chúng tôi thật hư không, và đức tin của chúng tôi cũng là hư không” (1 Cr 15,14). Biến cố Phục Sinh tiên vàn là một sự xác nhận tất cả những gì Đức Kitô đã làm và đã dạy. Mọi chân lý, ngay cả những điều không thể hiểu đối với trí tuệ con người, đều được minh chứng, khi Đức Kitô, nhờ phục sinh, đã làm chứng cách dứt khoát về uy quyền thần linh của Ngài như Ngài đã hứa (Số 651).
Sự Phục Sinh của Đức Kitô, và chính Đức Kitô Phục Sinh là khởi nguyên và là nguồn suối của sự Phục Sinh cánh chung của chúng ta : “Đức Kitô đã sống lại từ trong kẻ chết, tiên thường của các vong linh. Vì chưng sự chết do bởi một người, thì sự kẻ chết sống lại cũng do bởi một người. Quả thế, nơi Ađam mọi người đều phải chết, thì trong Đức Kitô, mọi người cũng sẽ được tác sinh” (1 Cr 15,20-22). Trong khi chờ đợi sự hoàn tất ấy, Đức Kitô Phục Sinh sống trong tâm hồn các tín hữu. Nơi Ngài các kitô-hữu “thưởng nếm những mãnh lực lai thời” (Dt 6,5), và đời sống của họ được Ngài lôi kéo vào trong lòng sự sống thần linh, “để đừng ai sống cho mình nữa, nhưng là sống cho Đấng đã chết và sống lại vì họ” (2 Cr 5,15) - (Số 655).